Bị Iga Swiatek hủy diệt 6-0, 6-0 ở chung kết Wimbledon 2025, tay vợt người Mỹ tưởng như gục ngã. Thế nhưng tại US Open, cô trở lại mạnh mẽ, hạ chính đối thủ số 2 thế giới với tỷ số 6-4, 6-3 hôm 4/9 để lần đầu tiên vào bán kết giải Grand Slam trên sân nhà.
Vượt qua “cú đấm” tinh thần nặng nhất
Thua 0-6, 0-6 ở một trận chung kết Grand Slam không chỉ là thất bại chuyên môn, mà còn là cú đòn trực diện vào niềm tin của bất kỳ tay vợt nào. Với Anisimova, đó là “điểm chạm đáy” trong sự nghiệp. Cô bật khóc rời sân Centre Court, trở thành tay vợt thứ hai trong lịch sử chung kết Grand Slam nữ thua theo cách tuyệt đối. Không ít người nghĩ rằng Anisimova sẽ cần nhiều tháng để hồi phục, thậm chí có thể chọn cách trốn tránh sân đấu.
Nhưng điều Anisimova làm lại hoàn toàn trái ngược. Ngay trước trận tứ kết US Open với Swiatek, cô tự nguyện ngồi xem lại toàn bộ thất bại ở Wimbledon - thứ nhiều VĐV khác sẽ né tránh. “Không ai bảo tôi làm thế, nhưng tôi muốn đối diện. Đau đớn thật, nhưng sau đó tôi tìm được những chi tiết tích cực để xây dựng lại niềm tin”, Anisimova chia sẻ.
Đó là bước ngoặt tâm lý. Khi Swiatek bẻ game giao bóng đầu tiên tại Arthur Ashe, ký ức Wimbledon ùa về. Nhưng lần này, cô không hoảng loạn. Thay vì chấp nhận sụp đổ, Anisimova bám vào sự chuẩn bị tinh thần, tự thúc đẩy bản thân qua từng điểm số.
Anisimova ở tuổi 24 không còn là cô bé thần đồng dễ tổn thương. Từ khi lọt vào bán kết Roland Garros 2019 ở tuổi 17, sự nghiệp của cô chững lại bởi cú sốc mất cha - cũng là HLV - ngay trước US Open năm đó. Sau đó, tay vợt người Mỹ phải nghỉ phần lớn mùa 2023 để điều trị sức khỏe tâm lý. Những trải nghiệm khắc nghiệt ngoài đời giúp Anisimova nhận thức rõ hơn về bản thân.
"Nếu vài năm trước, tôi đã trách mình và mang cảm giác tội lỗi rất lâu. Bây giờ, tôi coi đó chỉ là một trận tennis. Tôi đang sống giấc mơ của mình, và hạnh phúc hơn mỗi ngày", cô nói.
Chính thái độ “buông bỏ gánh nặng” này trở thành nền tảng để Anisimova hồi phục nhanh sau thất bại Wimbledon. Cô bước vào US Open không phải với sự lo âu, mà với tâm thế của người đã chấp nhận mọi kịch bản.
|
Amanda Anisimova từng thua Swiatek ở chung kết Wimbledon 2025. |
Khác với sự rệu rã ở Centre Court tháng 7, Anisimova tái hiện bản sắc: cú đánh nặng, thẳng tay và sự quyết đoán trong từng tình huống trả giao bóng. Sau khi giành điểm đầu tiên, cô nhanh chóng tìm lại nhịp độ, rồi bẻ lại break để cân bằng thế trận.
Swiatek - từng quá áp đảo ở Wimbledon - lần này không còn khoảng trống để tung hoành. Anisimova liên tục ép vào cú giao bóng, tận dụng mọi cơ hội tấn công. “Tôi ra sân mà không còn một chút sợ hãi nào”, cô nhấn mạnh.
Điều đáng chú ý: khi đối mặt những thời khắc căng thẳng, Anisimova luôn tự nhủ bằng những câu khẳng định tích cực, duy trì năng lượng trên sân. Khán giả tại Arthur Ashe cảm nhận rõ sự khác biệt - từ một tay vợt từng thụ động, cô trở thành người chủ động, cuốn trận đấu theo cách của mình.
Chiến thắng mang tính biểu tượng
Trận thắng Swiatek không chỉ đưa Anisimova vào bán kết Grand Slam thứ ba trong sự nghiệp, mà còn mang ý nghĩa biểu tượng. Nó đánh dấu sự trở lại của một tay vợt từng bị xem là lạc lối, giờ đã tìm được chỗ đứng trong top 10 thế giới.
“Hôm nay chắc chắn là chiến thắng ý nghĩa nhất trong đời tôi”, Anisimova nói. Thực tế, không chỉ bởi tính chuyên môn, mà vì cô tự chứng minh có thể biến cú ngã đau đớn nhất thành bàn đạp để đi xa hơn.
Đối thủ tiếp theo của Anisimova sẽ là Naomi Osaka - nhà vô địch hai lần US Open. Dù kết quả ra sao, thông điệp mà cô gửi đến thế giới tennis đã rõ: thất bại, thậm chí ở mức tồi tệ nhất, không phải là dấu chấm hết. Với sự kiên định, chúng có thể trở thành nguồn năng lượng mới.
|
Amanda Anisimova đã tìm lại chính mình. |
Hành trình của Anisimova là minh chứng sinh động cho sức mạnh tâm lý trong thể thao hiện đại. Khi kỹ thuật và thể lực ở mức ngang bằng, chính khả năng vượt qua nỗi sợ, làm chủ cảm xúc mới quyết định ranh giới giữa vinh quang và bi kịch.
Câu chuyện 53 ngày - từ “double bagel” (thua hai set trắng) đến bán kết US Open - sẽ còn được nhắc lại lâu dài, không chỉ như một chiến thắng cá nhân, mà như bài học cho mọi VĐV: dám đối diện với nỗi đau, và quan trọng hơn, dám tin rằng mình có thể đứng dậy.
Với Anisimova, cuộc đời và sự nghiệp đã nhiều lần thử thách. Nhưng tại New York, cô chứng minh rằng tinh thần thép và sự trưởng thành có thể biến vết sẹo Wimbledon thành chương mới đầy hy vọng.
Và bất kể kết quả trận bán kết ra sao, chiến thắng trước Swiatek đã đủ để cô khẳng định: Amanda Anisimova đã tìm lại chính mình.
Cuốn sách “Brilliant Orange: The Neurotic Genius of Dutch Football” xuất bản lần đầu năm 2000. Là người Anh nhưng Winner rất ngưỡng mộ bóng đá Hà Lan, và viết ra cuốn sách về bóng đá giàu trí tuệ bậc nhất từ trước đến nay.