xuân

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương'

Dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, từng có một Đàm Vĩnh Hưng không chấp nhận bất kỳ vị trí nào ngoài số 1. Người nghệ sĩ ấy từng bước qua mọi giới hạn, từng cất tiếng hát như thể không ai có thể thay thế được vị trí của anh trong lòng công chúng. 

Nhưng thời gian, cùng những thăng trầm, cả trong hào quang lẫn trong tăm tối đã nhào nặn nên một Đàm Vĩnh Hưng của hiện tại trầm tĩnh, thấu hiểu và bình thản đón nhận cuộc sống theo cách của riêng mình. Đàm Vĩnh Hưng giờ đây không còn khát khao đỉnh cao, cũng chẳng mải miết chạy theo hào quang rực rỡ như trước. Dẫu vậy, Đàm Vĩnh Hưng vẫn chọn hài lòng với hiện tại bởi sau tất cả, anh đã hiểu rằng có những điều không cần tranh giành, chỉ cần đủ đầy trong tim.

Và trong cuộc trò chuyện lần này, tôi lại bắt gặp một Đàm Vĩnh Hưng hoàn toàn khác, không phải “Ông hoàng nhạc Việt” đầy ngạo nghễ năm nào mà là một người đàn ông chậm rãi, nói năng nhẹ nhàng nhưng đầy suy ngẫm. Từng câu nói của anh như được cân nhắc kỹ lưỡng, không để “cái tôi” bốc đồng chen ngang như trước. Sau ngần ấy thử thách, chỉ còn lại một Đàm Vĩnh Hưng đã đi qua bão giông, để rồi giờ đây chỉ chọn giữ lại những gì thật sự bình yên cho bản thân mình.

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 1

- Chào Đàm Vĩnh Hưng, chúc mừng anh với sự trở lại ấn tượng trên đường đua âm nhạc. Quan sát từ lúc Đàm Vĩnh Hưng tổ chức họp báo và ra mắt sản phẩm chính thức, đến nay mọi thứ đều được đón nhận rất tích cực. Với anh, như vậy đã được gọi là thành công hay chưa?

Dĩ nhiên mỗi một người sẽ có một ước mơ hoặc một cái tiêu chí rất cao hơn nhưng với riêng tôi thì kỳ lạ lắm. Giữa những thương yêu và ghét bỏ hoặc là bảo vệ, thậm chí là chà đạp, tất cả những thứ đó nó luôn luôn đang xen với nhau mỗi ngày. Làn sóng đó là một bài toán không hề đơn giản để giải, nó là rủi ro hoặc may mắn mà mình không biết trước được.

Do đó, tôi cứ dựa vào những khả năng của mình cũng như hết sức, tin vào lựa chọn khi làm nghề cũng như những gì mình từng làm. Tôi làm gì cũng đều phải có lý do. Đôi khi, có người chưa hiểu những khúc mắt ở phía sau nên có thể sẽ phản ứng theo cách của mỗi người. Tôi không là họ nên không được quyền ép phải thương tôi, phải thích tôi, phải ủng hộ tôi. Người hiểu thì sẽ hiểu, người chưa hiểu rồi sẽ có ngày hiểu được thôi. 

Với tôi, sự thành công chính là một phần thưởng quá lớn. Đó cũng chính là câu trả lời dành cho những ai chưa hiểu tôi. Nếu như tôi giống như những gì mà người chưa hiểu, không ưa tôi, chà đạp tôi thì liệu sản phẩm có được lan tỏa rộng trên nhiều trang mạng xã hội và nhiều người hát theo không? Cái đó không có ai bỏ tiền ra làm được đâu. Đừng có suy nghĩ phải bỏ tiền ra để mua. Không có đâu. Bỏ tiền để quảng cáo nhưng khán giả không nghe cũng như không. 

Có những điều không bao giờ mua được, đó là sự yêu thương, sự trân trọng và tình cảm yêu thích thật sự từ khán giả. Đặc biệt là với nghệ thuật là không mua được. Đối với tôi, thành công lần này là một ân điển, quá đặc biệt. Tôi cảm thấy biết ơn tất cả mọi người đã và đang ủng hộ tôi bằng mọi cách và trên mọi phương tiện. 

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 2

- Có vẻ như Đàm Vĩnh Hưng chấp nhận những người yêu thương mình và cả những người chưa yêu thương mình vì mọi nguyên nhân. Không yêu thương vì đơn giản là không yêu thương, hoặc là không yêu thương vì thiếu dữ liệu, thiếu thông tin để có những phán đoán chưa chính xác về mình. Đàm Vĩnh Hưng có thấy điều đó đúng hay không?

Đúng là ở thời điểm này, tôi tự chấm cho mình điểm 10 đỏ chót luôn (cười). Tôi có thể đón nhận mọi chuyện xảy đến với một tâm thế vô cùng bình thản và không vội phản ứng liền. Ngày xưa, chuyện gì xảy ra là tôi “một chơi một” ngay lập tức luôn vì nếu im lặng là người ta sẽ nghĩ rằng họ đang đúng. 

Còn bây giờ, đối với tôi, có nhiều chuyện không còn là gì cả vì tôi đã nhìn thấy và đo được. Lấy ví dụ, khi tôi đi siêu thị sẽ có những người đến ngỏ lời chụp ảnh cùng, thậm chí là ôm tôi, từ em bé đến người lớn. Thử hỏi, nếu không yêu thương tôi thì họ chụp hình làm gì?

Hiện tại, tôi còn nhiều việc phải làm lắm. Điển hình là tôi phải tự thương lấy cuộc đời mình, để bản thân phải thật khỏe mạnh, an toàn. Đặc biệt là tôi phải lo cho con trai, đó là báu vật của đời tôi, là cuộc đời thứ hai của tôi. Do đó, những gì trái chiều, tiêu cực không còn giá trị với tôi nữa. Tôi chỉ đọc, đón nhận những điều tích cực, mang lại nguồn năng lượng tốt cho bản thân. 

- Với album Thanh Xuân Không Phải Để Khóc, nhiều khán giả thắc mắc tại sao Đàm Vĩnh Hưng phải thay đổi, chấp nhận đánh mất bản sắc, cả những gì mà anh đã xây dựng trong suốt nhiều năm hoạt động nghệ thuật để “lấn sân” sang một thể loại khác. Anh giải thích sao về vấn đề này?

Tôi rất yêu công việc, nghề nghiệp và vinh quang của mình. Vì tôi nghĩ đơn giản lắm, tên tuổi mình còn hot thì nồi cơm vẫn sẽ còn lớn, mà mình bị quên lãng, im lặng thì sẽ đứng im tại chỗ. Tôi không chấp nhận được chuyện đó nên phải dấn thân, và tôi cũng nhiều lần tự hỏi bản thân rằng:“Tại sao lúc trước mình thắng, mà lần này mình lại không thắng”. 

Vì quá trình làm nghề của tôi giống như bức tường treo nhiều hoa hồng, vô tình cho phép bản thân được phép tự tin một cách thái quá để cho mình luôn đúng khi lựa chọn. Nhưng có lúc mình vẫn sai, vì mọi thứ xung quanh và thế giới đã bắt đầu thay đổi. Ví dụ như phong cách viết nhạc, cách vận dụng công cụ, phương tiện để nghe nhạc đều thay đổi hết. Rồi những bài hát của các nghệ sĩ trẻ nổi lên, bắt đầu chiếm được sự yêu thích từ phía khán giả, rồi họ tiếp cận, đẩy đưa qua những phương tiện có trong tay như mạng xã hội, điện thoại… Thời của tôi không có gì để nghe, chỉ biết một số nhóm nhất định, còn bây giờ thì khán giả có quá nhiều sự lựa chọn.

Vì vậy nếu cứ giữ kiểu cũ thì tôi sẽ bị ảnh hưởng 100%, điều này là tôi tự thấy từ bản thân. Thậm chí tôi còn so sánh ví dụ như 5 đại ngôi sao tung ra MV trong một ngày, không bằng một nghệ sĩ mới nổi lên về lượt xem. Tôi bắt đầu ngồi máy tính để theo dõi tất cả các bài hát đang nổi và tự nhìn lại bản thân mình. Trước đây đâu có ai nghĩ một Đàm Vĩnh Hưng nhào vào showbiz như vậy đâu, mình phải coi lại mình đã từng như vậy nên các em cũng sẽ như thế. Vì vậy, mình không nên giữ suy nghĩ cũ nữa, mình thử đón nhận nhưng phải có sự chắt lọc, vừa phải với tinh thần, lứa tuổi. 

Tôi cũng từng làm, xây dựng và để phục vụ cho nhóm đối tượng từng xây lên hào quang, tên tuổi cho bản thân nhưng nhận về kết quả chưa đúng như mong đợi. Không phải tại tôi, cũng không phải tại ai hết, nhưng tôi phải tự tìm nguyên nhân và thấy rằng họ cùng nghe một chiếc CD, nghe qua radio và đàn hát, cách đó đã cách đây hơn 20 năm nay rồi. Các bạn giờ là chủ doanh nghiệp, lo cho công nhân và ký hợp đồng, không còn thời gian để làm việc đó nữa. Các anh chị em cùng trang lứa chỉ nghe khi đi xe ô tô một chút xíu, hoặc về tắm nghe xíu rồi ngủ và sự lan toả không còn nữa. 

Đó là điều thực tế tôi phải công nhận, việc lan tỏa là của con, của cháu các bạn. Mà bây giờ tôi hát kiểu của ông, bà thì các bạn trẻ không nghe vì từ nhỏ đã nghe từ khi người thân trong gia đình thường xuyên mở nhạc của Đàm Vĩnh Hưng.

Các khán giả trẻ sẽ có xu hướng chọn nghe nhạc của nghệ sĩ trẻ ví dụ như Sơn Tùng M-TP, SOOBIN hoặc các bạn hát nhẹ nhẹ bây giờ… Cái đó mới phù hợp với lứa tuổi và thời buổi hiện đại, mới thu hút được các bạn. Vì thế, tôi phải tỉnh táo ngay lập tức. Tôi phải nghiên cứu kỹ, cách hát của các bạn ra sao vì tôi hiểu rằng, mọi người bây giờ sẽ không thích nghe nhạc có quá nhiều tiết tấu, lạng lách nữa. 

Đấy là lý do vì sao tôi phải đối diện và làm mới mình. Người xưa có cái mới để nghe và người mới có thêm sự lựa chọn. Người xưa đã thương mình rồi thì sẽ thương chứ không bài xích mình. Họ sẽ hiểu, để tiếp tục theo đuổi con đường này, tôi phải làm như thế, phải đổi mới mình thế nào, vì có rất nhiều khó khăn, chứ không phải cứ hát gào, hát rặn lên như kiểu ngày xưa mới là tôn trọng mọi người. Mọi người hết sức thông cảm cho tôi. Đây là lần tiên tôi “giải trình” đầy đủ và chi tiết nhất về vấn đề này.

- Ngoài vai trò ca sĩ, Đàm Vĩnh Hưng còn là một người rất đam mê tìm tòi, phân tích điểm khác nhau của những thứ giống nhau và ngược lại để tìm ra đặc trưng rồi áp dụng vào sự nghiệp và cuộc sống. Đó chính là anh đúng không? 

Tôi hay gọi trong team là đó là cái case study (phương pháp dạy học thông qua nghiên cứu trường hợp điển hình). Tôi đã hoà âm lại một bài hát rất xưa là Lâu Đài Tình Ái, tôi làm lofi, hát nhẹ nhàng thì thành công ập tới một cách bất ngờ. 

Tôi không tưởng tượng nổi, khi tôi đi hát, không một trường học mà không yêu cầu hát bài đó. Mọi người có thể lên mạng để search, tôi tới các trường mà bài đó nhiều khi tôi không cần hát luôn. Điều đó cho tôi thấy rằng mình đã có một quyết định đúng đắn nên tôi và ekip đã soạn ra lộ trình cho album đánh dấu sự trở lại này. Tuy nhiên, trong album vẫn có các bài giữ nguyên nét của Đàm Vĩnh Hưng xưa để phục vụ khán giả đã yêu thương tôi như bài Yêu Rồi Để Đó, Xin Hãy Thật Yêu…

- Với nhiều người, sự an toàn được định nghĩa là những điều mình đã làm tốt rồi cứ thế mà tiếp tục phát huy. Nhưng với Đàm Vĩnh Hưng, sự an toàn là khi đã ổn định ở một môi trường nhất định, anh lại muốn tiếp tục “khai phá” bản thân ở một vùng đất mới? 

Điều này khá đúng với tôi. Năm 2005, khi đang là ca sĩ trẻ hát nhạc sôi động, tôi đã nghĩ đến một lãnh địa khác là nhạc xưa. Lúc đó, thị phần cho bolero nói thật là không có đất, chỉ có những nhà hàng do các nghệ sĩ mở hoặc đi diễn ở tỉnh mới được. 

Lúc đó, tôi cứ nghĩ: “Không được, vài bữa nữa mình già đi rồi thì sao?”. Tôi nghĩ nhiều lắm, không phải cứ cầm mic lên hát rồi kiếm tiền dễ đâu, “mình cứ hát như vậy mãi sao?”, “rồi 60,70 tuổi người ta kêu mình là gì trời?”. Tôi nghĩ, những khán giả đó cũng sẽ già theo mình, họ cũng sẽ thay đổi tâm lý, họ sẽ nghe những bài nhạc xưa. Vùng đất đó có quá nhiều bài hát hay nhưng chưa có người khai thác mà mình không làm. 

Vì vậy, tôi mở ra một dự án cho mình luôn là “nhạc xưa” thì thành công ập đến, là tôi đã có hai “bãi đáp” rồi, muốn nhạc trẻ có nhạc trẻ, muốn nhạc xưa có nhạc xưa, chỗ nào tôi cũng sống được. Đó chính là sự an toàn mà bạn đã nhắc đến, đúng và chính xác về con người của tôi đó.

- Dù có tài năng hay giỏi chịu đựng cỡ nào, con người ta vẫn không tránh khỏi những lúc cảm thấy bản thân lạc lõng, mất phương hướng. Nhiều người sẽ chọn gửi gắm nỗi lòng vào những bài hát. Đàm Vĩnh Hưng có làm điều đó hay không?

Bài hát Đừng Hỏi Anh Như Thế chính là “thay lời muốn nói” cho nỗi lòng mà tôi đã chịu đựng nhiều năm, ấm ức cũng không ít. Đôi khi tôi cũng tự hỏi, tại sao mình không còn như xưa là bật lại ngay lập tức, tôi có còn là chính mình hay không.

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 3

- Theo Đàm Vĩnh Hưng, như thế nào mới là chính mình? 

Từ rất lâu, tôi cho mình một cách sống rất bản năng, không cần diễn với ai một phút giây nào hết, có gì là nói đó, đúng nói đúng, còn sai nói sai. Tôi ví dụ một chuyện thế này, giữa mẹ tôi và người giúp việc nếu có gì, tôi lập tức cho ba mặt một lời. 

Con người của tôi là có sao nói vậy, đừng nói thêm nói bớt và cũng không bao che cho ai, dù đó là người thân của mình. Con người của tôi là vậy, để lần sau khỏi bịa chuyện, gây khổ cho người khác. 

- Có bao giờ, Đàm Vĩnh Hưng cảm thấy bản thân có một sứ mệnh đặc biệt hay đã từng nhìn nhận chính mình ở góc độ đó chưa?

Tôi thấy mình có một món quà đặc biệt của ông trời, đó là sự nhận thức. Biết đúng, biết sai nhưng đôi khi cũng có lơ mơ, phân vân vì mình đâu phải là thánh (cười). 

Thông thường, khi làm chuyện gì là tôi đều có lý do rõ ràng, hiếm khi nào tôi dại đến mức làm một chuyện để tạo ra khó khăn cho bản thân. Nhiều người không nắm rõ về quá trình hoặc không biết về những tác nhân bên ngoài đẩy đưa để dẫn đến kết quả. Họ chỉ nhìn vào kết quả cuối cùng rồi lên án, chỉ trích. 

Tôi cũng cố gắng nhiều lắm, tôi đâu phải là thánh nhân nên cũng chỉ né tránh hết mức có thể thôi. Còn dựa theo bản năng, tôi đã từng quyết định nhiều lần chính xác nên tôi cũng có một phần tự tin để đưa ra quyết định. Tôi cam kết là lúc nào bản thân cũng có lý do rõ ràng, chính đáng hết. Tôi không dại tự đưa mặt của mình ra để người khác vả hoặc tự đưa tay cho người khác trói. Đôi khi cũng có những tình tiết cuộc sống đẩy đưa mà tôi không thể kiểm soát được, chỉ biết “chết trân”. 

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 4

- Sau nhiều thăng trầm, biến động trong cuộc sống mà Đàm Vĩnh Hưng đã đi qua, anh thấy trách nhiệm thuộc về anh chiếm bao bao nhiêu phần trăm?

Tôi nghĩ chắc là 50%. Tôi cho là ông trời đã sắp đặt 30% và 20% để cho nhân gian quyết định. Tôi luôn nghĩ có một sự sắp đặt, an bài rất vô hình, sẵn có cho tất cả mọi người trên thế giới này luôn rồi nhưng mà nó không được tiết lộ ra về thiên cơ, về con người đó.

Do vậy 50% là mỗi người tự chịu trách nhiệm với sự đặt để của ông trời, 20% là trách nhiệm với những người xung quanh, tương tác với mình. 

- Trong tất cả những sự hiểu biết, anh có cho rằng hiểu chính mình là điều quan trọng nhất? Anh có nghĩ, khi con người ở trong sự đủ đầy, thừa mứa may mắn mới là thời điểm nguy hiểm nhất, chứ không phải những lúc khó khăn như hiện tại?

Những khi trên đỉnh thành công là rất dễ bị lơ là, tự tin thái quá, thậm chí là rất dễ sinh ra căn bệnh ngôi sao. Mà bệnh ngôi sao là điều tôi ghét nhất trên đời này, không bao giờ chấp nhận được. Ví dụ một chuyện đơn giản, bầu show hay đơn vị tổ chức nào gọi điện mời diễn là tôi sẽ trả lời rất nhanh, chậm lắm là sau 1 ngày chứ không để người ta phải chờ đợi. Được thì làm, không được thì thôi, chén cơm của mình mà. Không có những người đó thì sao có mình được. Vậy mà có những trường hợp “làm trận, làm thượng”, được vài bài hit là bắt đầu tăng giá cát-xê nhảy vọt, kiêu căng, khán giả xin chụp hình là không cho. 

Đối với tôi, những trường hợp như vậy chưa hẳn được gọi là “nghệ sĩ”. Có nhiều người tuy hát rất hay nhưng chưa chắc là nghệ sĩ, mà là giáo viên thanh nhạc. Còn nghệ sĩ là người đam mê mãnh liệt với âm nhạc, như cá gặp nước vậy. Ngoài ra, nghệ sĩ còn có cách xử lý đôi khi bốc đồng nhưng mang là “nghệ sĩ tính”, nhiều cảm xúc dễ thương lắm chứ không có mưu tính, đoán trước đoán sau từng li từng tí. 

- Với một cái tôi mạnh mẽ và hành trang đầy đủ từ trí tuệ đến sự tỉnh thức, Đàm Vĩnh Hưng đã bao giờ nghĩ có điều gì hoặc ai đó thực sự khiến anh thay đổi từ bên trong?

Tôi cảm thấy số phận cho mình nhiều điều đặc biệt quá. Hồi bé, tôi cũng có yêu thích dành cho âm nhạc nhưng lớn lên, mưu sinh rồi phụ mẹ buôn bán nên không được bay bổng, mơ mộng nhiều. Thậm chí, tôi từng thấy mình hát cũng bình thường thôi, không có gì ghê gớm quá. Tuy nhiên, số phận đưa đẩy cho tôi được gặp nhiều người. Có lẽ cuộc đời thấy thương tôi quá, dẫn dắt để có được những kiến thức đi lên từng nấc thang. 

Một câu status mà tôi đăng trên trang cá nhân của mình, đó là “Tính cách sẽ làm nên số phận”. Từ suy nghĩ, hành động, thói quen sẽ dẫn đến tính cách. Do đó, tôi không bao giờ bị “bay”, bị ảo hay mắc bệnh ngôi sao. Khi gặp sóng gió trong cuộc đời, tôi sẽ học cách đối diện rồi tìm cách giải quyết bằng bản lĩnh, bản năng mà ông trời đã cho. Đôi khi là lên tiếng, chống trả, giải thích hoặc nhiều lúc cũng phải “nằm vùng” trông chờ làn mây đen của cuộc đời mình được xua tan. Nói chung là tùy tính chất nghiêm trọng của vụ việc mà tìm giải pháp. Tôi nghĩ đây là “món quà” mà vũ trụ dành cho mình để có thể điều tiết, sống được và làm nghề. 

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 5
Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 6

- Xem những đoạn video giữa Đàm Vĩnh Hưng và Polo, có thể thấy bé chính là món quà dành cho anh. Anh có cảm thấy như thế?

Chính xác là như vậy. Tại sao tôi lại ví con như món quà tuyệt vời, quý báu nhất? Vì tôi muốn con phải giống tôi và đúng tuổi Hợi. Những tính cách như yêu, ghét tôi mong ở con đều có hết, thật sự quá sung sướng. Polo chính là món quà lớn nhất trong cuộc đời tôi, tôi xin được nói hơi quá nhưng mà tôi nghĩ nó còn hơn sự xuất hiện của bản thân. Tại vì tôi say đắm, yêu con quá và tôi thấy hạnh phúc về món quà đó.

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 7

- Anh vốn là người đầy hoài nghi, kể cả với chính bản thân. Nhưng với Polo, có phải đây là mối quan hệ đầu tiên và duy nhất trong đời mà cái tôi hoài nghi ấy không còn chỗ đứng? Liệu tình yêu này có phải là mối quan hệ thuần khiết nhất mà anh từng có?

Không ai nói thế như với tôi cả, từ lúc có Polo đến giờ tôi chưa từng nhận được câu nói nào mà nó “nặng đô” và chạm đến mạnh như vậy. Họ chỉ quan sát, nhìn thấy được sự yêu thương, cưng chiều mà tôi dành cho con trai nhưng chưa ai nói được câu này. Đúng là mối quan hệ giữa tôi và con là hoàn toàn thuần khiết, nó đẹp và trong trẻo lắm. 

Ví dụ như ai lỡ đụng vào tôi là tôi phản ứng lại, còn đối với Polo kể cả con có lỡ làm tôi đau, tôi cũng chưa bao giờ có phản ứng khó chịu. Đó không phải là cưng chiều nhưng mà tôi yêu con quá, nên tôi cảm giác con làm điều gì với tôi cũng được hết. 

Tôi cũng có những nỗi lo, cảm xúc lạ lắm, tôi còn hơn 4 bà mẹ, 5 ông bố cộng lại. Tất cả mọi thứ tôi đều suy nghĩ để bảo vệ con trai. Tôi luôn quan tâm đến cảm xúc, suy nghĩ của con và phải biết đặt mình vào trong đó, chứ không phải làm bố mẹ rồi thì muốn nói gì nói, muốn làm gì làm. Vì vậy, khi nghe từ mối quan hệ thuần khiết, tôi thấy rất hạnh phúc và xúc động.

- Những gì mà Đàm Vĩnh Hưng dành cho bé Polo bây giờ phải chăng tỉ lệ thuận với nỗi khát khao, thèm muốn của “em bé” Huỳnh Minh Hưng (tên thật của Đàm Vĩnh Hưng - PV) ngày xưa?

Đúng là có một phần như vậy. Tại sao tôi sẵn sàng đưa đón, phải cất bớt những yêu thích của mình để tập trung cho con điển hình như việc nếu Polo chưa ngủ thì đừng mong ai có thể kêu tôi ra khỏi nhà. Tất cả những chuyến đi biểu diễn xa, dù cát-sê có cao, tôi cũng bỏ qua luôn. 

Tôi hiện tại đều đưa ra những quyết định tỉnh táo nhất, sẵn sàng sắp xếp lịch trình để luôn ở bên cạnh con, trước đây tôi còn mong muốn kiếm tiền và gia đình còn có mẹ, người thân trong nhà. Nhưng từ khi có bé Polo thì mọi chuyện không hề đơn giản như vậy. Khi chăm con ngủ và được con ôm lại, tôi cảm giác giống như ai cho mình 10 căn biệt thự. Nó “đã” và sung sướng lắm.

- Sau ánh hào quang của sự nổi tiếng, đích đến cuối cùng mà Đàm Vĩnh Hưng mong muốn là một người cha luôn chăm sóc, hết mực lo lắng cho con?

Tôi nghĩ là như vậy. Bây giờ, tôi vẫn viết nhật ký cho con, bao gồm những lần con hư, con ngoan, viết từ lúc bạn ấy chào đời. Tôi muốn giữ nguyên cảm xúc rất thật cho con vì tôi không có những khoảnh khắc được bố mẹ đón đưa đi học như bạn bè đồng trang lứa. 

Vì vậy tôi không bao giờ muốn Polo bị thiếu những điều đó, để mãi mãi trong lòng con vẫn cần và yêu tôi. Mỗi ngày tôi đều nói con là “Polo ơi, nếu sau này con lớn đi chơi với bạn có bỏ ba ở nhà không?”, sau đó con trả lời “Không, con không bỏ ba ở nhà đâu”. Tôi còn nói rằng cho ba đi cùng để ba giữ đồ cho con, con chơi gì ba trả tiền cho.

Ngày xưa, khi chưa có con tôi từng trả lời trên báo là nếu có con, tôi sẽ cho con ngồi lên vai và đi vòng vòng cả ngày. Vì lúc này tôi đã hiểu rõ rằng tôi sẽ yêu con tới mức độ nào. Con là tất cả đối với tôi.

-10 năm nữa, một Đàm Vĩnh Hưng trong mong muốn, khao khát của anh sẽ là thế nào? 

Tôi nói ra hết mọi thứ trong tim mình để mọi người có thể thấy được tôi là một người hướng thiện, thèm khát được yêu thương. Những khi nông nổi hoặc những lúc mình nói để lấp liếm, ám thị là tôi đang tự bảo vệ mình hoặc chống trả đám đông để cho thấy là tôi không sợ. Nhưng thực sự, mọi người tôn trọng, yêu thương và không có những suy nghĩ sai hay ác cảm là nhân vật mà tôi mong muốn trong 10 năm tới. 

Khi đứng trước mọi người, tôi mong được công nhận, được yêu thương trên vai trò là người có khả năng đóng góp cho xã hội ở nhiều khía cạnh khác không chỉ là giọng hát. Tôi mong mình là người cha có một đứa con trai hoàn hảo nhất có thể về mọi mặt. Cái này phải nói ra thôi, tôi mong một sự bình an cho hai cha con dù là ở nơi nào. Đó chính là những mong muốn của tôi trong 10 năm nữa. 

Đàm Vĩnh Hưng: 'Tôi là người hướng thiện và thèm khát được yêu thương' Ảnh 8

Cảm ơn anh Đàm Vĩnh Hưng đã dành thời gian chia sẻ chân thành và đầy cảm xúc. Chúc anh luôn giữ vững ngọn lửa đam mê trong âm nhạc, vững vàng trên hành trình nghệ thuật sắp tới và đủ đầy yêu thương, hạnh phúc bên cạnh con trai!