So với tất cả các đợt hội quân trước, đây là lần ông Park Hang-seo có quỹ thời gian thư thái nhất. Thai-League đã kết thúc để thủ môn Văn Lâm có thể về Việt Nam đúng hẹn. V-League vừa hạ màn, chung kết Cúp quốc gia cũng chỉ giữ quân của hai CLB Hà Nội và Quảng Nam đến hết ngày 31-10.
Ngoại trừ Công Phượng và Văn Hậu từ châu Âu về muộn, ông Park có trong tay quân số đầy đủ và gần nửa tháng để chuẩn bị tiếp đón UAE (ngày 14-11) và lượt về với Thái Lan (ngày 19-11). Cả hai trận này đều diễn ra tại sân vận động Mỹ Đình - Hà Nội.
Quang Hải và Quế Ngọc Hải. Ảnh: Zing
Hai trận đấu trên là hai chướng ngại vật chủ yếu trên hành trình tiến đến gần hơn với World Cup của đội tuyển Việt Nam. Lúc này, chúng ta đang ở phía sau Thái Lan vì kém hơn chỉ số phụ, nhưng lợi thế lớn nhất của người Thái lại đến từ việc họ đã thắng UAE ở lượt đi.
Do đặc thù bảng G gồm nhiều đối thủ đồng cân đồng lạng, tuyển Việt Nam sẽ rất khó khăn trong việc gom điểm số và hiệu số để lọt vào nhóm 4/8 đội nhì bảng có thành tích xuất sắc. Mục tiêu chính mà HLV Park Hang-seo đặt ra cho các học trò là giành ngôi đầu bảng để chắc suất vòng loại thứ 3 World Cup.
Điều này đồng nghĩa với việc tuyển Việt Nam phải chịu một áp lực không hề nhỏ là phải giành trọn vẹn 6 điểm trong cả 2 trận sân nhà sắp tới.
Với cách dụng binh của HLV Park Hang-seo, hàng thủ vững chãi và hàng tiền vệ linh hoạt không phải là nỗi lo quá lớn. Hai cầu thủ quan trọng ở hai tuyến là Đình Trọng, Xuân Trường tuy bị chấn thương nhưng ông Park đã có những giải pháp thay thế tốt trong thời gian qua.
Điều đáng ghi nhận nhất là vai trò của Quế Ngọc Hải. Anh đã chứng tỏ đủ chín chắn, trưởng thành để gánh vác cả nhiệm vụ phòng ngự lẫn kiến tạo thành bàn mỗi khi có thời cơ. Duy Mạnh chưa đạt phong độ cao nhưng vẫn đảm bảo tròn vai, trong khi Tiến Dũng đã tiến bộ trông thấy kể từ lúc ông Park đặt lên vai anh trọng trách đá chính.
Ở tuyến giữa, sự trở lại của Tuấn Anh quả là một món quà kịp lúc với các toan tính trong đầu ông Park. Ông cần một loại “chất dẻo” có thể đoạt bóng, thoát pressing từ đối thủ và nhanh chóng chuyển trạng thái sang phản công nhanh. Tuấn Anh chính là "chất" đó.
HLV Park Hang-seo đã đi một nước cờ khôn ngoan khi cất “đôi chân pha lê” của mình trong trận đấu với Indonesia. Giờ thì Tuấn Anh đã sung sức cho hai cuộc chiến sắp tới và cái hồn “nghệ sĩ” của anh có thể giúp san sẻ gánh nặng cho Quang Hải rất nhiều.
Vấn đề lớn nhất của tuyển Việt Nam hiện tại nằm ở hàng tiền đạo. Muốn thắng những đối thủ mạnh như UAE và Thái Lan, ông Park cần có những tay săn bàn thượng hạng. Chúng ta chưa có những chân sút nhập tịch tốt, trong khi V-League như thường lệ, không cung cấp cho đội tuyển niềm hy vọng nào đáng kể.
Nhìn vào danh sách các tiền đạo của đợt tuyển quân này, chưa ai “nổ súng” ở vòng loại World Cup. Trong 4 bàn mà chúng ta hiện có, một nửa là do các hậu vệ lập công (Duy Mạnh, Ngọc Hải), phần còn lại thuộc về tiền vệ Quang Hải và đặc biệt là Tiến Linh - sự vắng mặt rất đáng tiếc trong bối cảnh khan hiếm nhân sự có thể chơi ở tuyến đầu.
Minh Tuấn, Việt Phong và Văn Đại không phải là những gương mặt hoàn toàn mới, nhưng họ dường như sẽ mất nhiều thời gian để làm quen với cách chơi trên tuyển. Công Phượng chỉ có mặt cùng các đồng đội 48 giờ trước khi bóng lăn ở trận gặp UAE, cộng thêm việc ngồi dự bị mỏi mòn sẽ khiến cơ hội của anh bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Thực chất, ông Park chỉ có thể đặt hy vọng vào Văn Toàn hoặc Anh Đức. Văn Toàn có tốc độ và sức trẻ, lại thừa lắt léo, nhưng thiếu sự tinh quái. Người ta vẫn mong đợi một Văn Toàn “ranh mãnh” hơn chút nữa để nếu không thể săn bàn thì cũng phát triển kỹ năng kiếm quả phạt 11m. Còn Anh Đức đã rất nặng nề và xuống sức do tuổi tác, khiến ban huấn luyện chỉ có thể sử dụng trong một khoảng thời gian hạn chế.
Hiện giờ, tuyển Việt Nam đang là một đội bóng vô cùng khó chơi trong mắt các đội bóng ở châu Á. “Thật sự khó để đánh bại họ” - HLV McMenemy (Indonesia), bại tướng của thầy Park nhận xét. Điều đó đúng. Chúng ta rất khó thua, nhưng ở chiều ngược lại, cũng không dễ dàng để tìm chiến thắng trước các đối thủ đồng cân, đồng lạng.
Anh Đức/ HNMO