xuân

Tiếc cho Ronaldo

Thất bại trước Al Ittihad ở Cúp Nhà vua mới đây thêm một lần phơi bày nghịch lý cay đắng: huyền thoại vĩ đại, Ronaldo vẫn đang mải miết đi tìm chiến thắng đầu tiên giữa sa mạc.

Ronaldo chưa giành được danh hiệu lớn nào tại Saudi Arabia.

Cristiano Ronaldo đến Saudi Arabia với ánh mắt rực cháy. Anh mang theo khát vọng chứng minh rằng thời gian không thể đánh bại ý chí, rằng những bàn thắng và danh hiệu vẫn đang chờ anh, dù đã ở bên kia sườn dốc sự nghiệp. Nhưng ba năm trôi qua, giữa nắng gió sa mạc, giấc mơ ấy vẫn chỉ là một ảo ảnh lấp lánh trên đường chân trời.

Đêm ảm đạm ở Riyadh, Al Nassr gục ngã 1-2 trước Al Ittihad ngay trên sân nhà ở vòng 1/8 Cúp Nhà vua. Ronaldo cúi đầu, lặng lẽ rời sân. Trên khán đài, ánh mắt của người hâm mộ đầy hụt hẫng. Một lần nữa, niềm tin đặt vào anh lại hóa thất vọng. Càng cay đắng hơn, người kết liễu giấc mơ của Ronaldo lại chính là Karim Benzema, người từng song hành với anh trên con đường chinh phục châu Âu.

Cú sút mở tỷ số của Benzema như một lát cắt vào quá khứ. Houssem Aouar ghi bàn quyết định, còn Ronaldo và những đồng đội danh tiếng, gồm Kingsley Coman, Joao Felix, Sadio Mane, bất lực trong việc xoay chuyển cục diện. Một hàng công trăm triệu euro, nhưng thiếu linh hồn. Một tập thể giàu sao, nhưng không biết cách chiến thắng.

Kể từ ngày rời châu Âu, Ronaldo dự 13 giải đấu chính thức cùng Al Nassr, nhưng vẫn trắng tay. Ba trận chung kết, ba thất bại. Những giọt nước mắt ở Cúp Nhà vua 2024, những cú sụp đổ ở Siêu cúp Saudi 2024 và 2025, tất cả như khắc sâu thêm bi kịch của kẻ từng thống trị bóng đá thế giới. Ngay cả chiếc cúp Arab Club Champions Cup mà anh nâng cao, cũng không được FIFA công nhận. Một chiến thắng không danh phận, chẳng đủ để khỏa lấp cơn khát cháy bỏng trong tim anh.

Ronaldo anh 1

Ronaldo gục ngã trước đồng đội Karim Benzema mới đây.

Ngày còn ở Madrid, Ronaldo từng bước lên bục nhận Quả bóng Vàng giữa tiếng reo hò, từng là định nghĩa của chiến thắng. Hôm nay, anh vẫn sút, vẫn chạy, vẫn giơ cao cánh tay thúc giục đồng đội. Nhưng tiếng hô “Siuu!” giờ vang lên thưa thớt hơn, lạc lõng giữa khán đài Trung Đông. Bóng đá, vốn tàn nhẫn, chưa bao giờ kiêng nể những huyền thoại.

Ba năm, hơn một nghìn ngày, và Ronaldo vẫn mải miết đi tìm danh hiệu đầu tiên. Anh đã bước qua mọi giới hạn của bản thân, nhưng vẫn chưa thể bước qua rào cản số phận. Có lẽ, ở Saudi Arabia, anh không chỉ chiến đấu với đối thủ, mà còn với chính thời gian.

Thế nhưng, Ronaldo vẫn chưa gục ngã. Anh vẫn đang cháy với niềm tin rằng một ngày nào đó, chiếc cúp sẽ nằm trong tay. Al Nassr khởi đầu mùa giải mới như mơ: sáu trận toàn thắng, dẫn đầu bảng, ghi 21 bàn và chỉ thủng lưới 2. Ronaldo ghi 6 bàn, kiến tạo 1, con số không nói hết tinh thần, nhưng nói rõ một điều: anh vẫn là ngọn lửa dẫn đường cho đội bóng này.

Người ta nói Saudi Arabia là nơi Ronaldo tìm tiền. Nhưng với anh, đó còn là nơi để tìm lại ý nghĩa. Mỗi thất bại là một vết xước, nhưng cũng là bằng chứng rằng anh vẫn còn chiến đấu, vẫn chưa đầu hàng. Và có lẽ, chính sự kiên cường ấy mới là danh hiệu lớn nhất của anh, thứ không ai có thể đo bằng huy chương hay cúp bạc.

Nếu mùa này Al Nassr vô địch Saudi Pro League, Ronaldo sẽ được giải thoát. Không chỉ khỏi cơn khát danh hiệu, mà khỏi cả hoài nghi đeo bám anh suốt ba năm qua. Còn nếu thất bại, thì hành trình này, dù dang dở, vẫn xứng đáng được nhớ đến, như một chương đầy nhân bản trong sự nghiệp phi thường của một chiến binh không chịu khuất phục.

Bởi Ronaldo chưa bao giờ chỉ chơi để chiến thắng. Anh chơi để chứng minh rằng ngọn lửa trong tim có thể cháy mãi, ngay cả giữa sa mạc.