Nếu chỉ nhìn vào những con số doanh thu trăm tỷ của Bố Già, Nhà Bà Nữ, Mai hay gần đây là Bộ Tứ Báo Thủ, người ta dễ nghĩ rằng Trấn Thành đang sống trong thời kỳ rực rỡ nhất của sự nghiệp. Những bộ phim liên tiếp tạo nên cơn sốt phòng vé, góp phần giúp Trấn Thành ghi dấu kỷ lục ấn tượng với 1.737 tỷ đồng tổng doanh thu điện ảnh - một con số khiến cả giới làm phim Việt phải nể phục.
Thế nhưng ít ai ngờ rằng, đằng sau hào quang đó là một Trấn Thành mệt mỏi, đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần. Trong một lần chia sẻ, Trấn Thành từng viết: "Tôi già rồi mấy bà ơi, yếu rồi, có ai hiểu cho tôi không? Lỏng gối, gai cột sống, thoát vị đĩa đệm, rối loạn tiền đình rồi" - câu nói hài hước nhưng cũng đủ khiến người nghe lặng đi.

Thực tế, để có được những khung hình chỉn chu, những câu thoại khiến người xem rơi nước mắt, Trấn Thành gần như đánh đổi toàn bộ sức khỏe của mình suốt nhiều năm qua. Anh không chỉ làm đạo diễn, biên kịch, mà còn là nhà sản xuất, diễn viên, hướng dẫn "đàn em" lối diễn sao cho phù hợp với kịch bản, thông điệp của phim.
"Lỏng gối, thoát vị đĩa đệm" không phải chỉ là lời than. Đó là hệ quả của nhiều năm làm nghề với cường độ cao, của những lần đứng hàng giờ trước sân khấu, những đêm không ngủ để viết kịch bản, chỉnh sửa hậu kỳ, và cả những áp lực vô hình mà danh tiếng mang lại.
Không ít người từng nói Trấn Thành là người ôm đồm, cầu toàn nhưng chính điều đó lại tạo nên thương hiệu riêng - một nghệ sĩ luôn muốn mọi thứ hoàn hảo. Trấn Thành từng chia sẻ anh không sợ bản thân dở, chỉ sợ bản thân cũ, và có lẽ, nỗi sợ ấy là động lực để Trấn Thành không cho phép bản thân nghỉ ngơi, dù cơ thể đã nhiều lần lên tiếng phản đối.

Trấn Thành không phải người duy nhất trong giới giải trí đánh đổi sức khỏe cho nghệ thuật. Đằng sau những thước phim hay sân khấu rực rỡ là vô số giọt mồ hôi, nước mắt, thậm chí là máu của nghệ sĩ. Họ gồng mình chống lại bệnh tật, kiệt sức, nhưng vẫn phải xuất hiện với nụ cười trước khán giả. Tất cả những điều nay cho thấy, cái giá để có được thành công trong nghệ thuật đôi khi không chỉ là mồ hôi mà là sức khỏe, tuổi trẻ, thậm chí là hạnh phúc riêng.
Với Trấn Thành, người ta nhìn thấy ánh sáng rực rỡ của kỷ lục 1.737 tỷ đồng, nhưng ít ai thấy những mặt tối mà anh đã phải gồng mình chịu đựng nhiều năm qua. Trấn Thành từng nói vui "già rồi", nhưng đằng sau đó là cả sự cô đơn của người nghệ sĩ khi phải gồng gánh mọi thứ - kỳ vọng khán giả, áp lực doanh thu và trách nhiệm với ê-kíp hàng trăm con người.
Khán giả vẫn có thói quen nghĩ rằng nghệ sĩ chỉ biết tận hưởng ánh đèn sân khấu, nhưng thực tế, đó là nghề khiến con người ta dễ kiệt quệ nhất. Mỗi sản phẩm là một canh bạc, được hoặc mất, thành công hoặc thất bại. Càng nổi tiếng, áp lực càng lớn.

Sự đánh đổi của Trấn Thành là minh chứng cho một thực tế rằng để đứng trong ánh sáng, nghệ sĩ phải đi qua rất nhiều bóng tối. Sức khỏe, tuổi trẻ, thậm chí là sự bình yên nội tâm - tất cả đều có thể bị bào mòn nếu không biết dừng lại đúng lúc. Con số 1.737 tỷ đồng là niềm tự hào của điện ảnh Việt, là thành quả của tài năng, của tư duy làm nghề nghiêm túc. Nhưng nếu nhìn kỹ, đó cũng là con số được trả bằng những năm tháng lao lực, căng thẳng và hy sinh.
Trấn Thành hôm nay không chỉ là một ngôi sao ăn khách trong làng giải trí mà còn là lời nhắc nhở rằng thành công nào cũng có giá của nó. Và đôi khi, cái giá ấy không tính bằng tiền, mà bằng chính sức khoẻ và tuổi thọ của người làm nghệ thuật.