xuân

Doku huỷ diệt cả hệ thống phòng ngự Liverpool

Một đêm Etihad ngập mưa, nơi Jeremy Doku biến trận đại chiến thành sàn diễn của riêng mình và cuốn phăng mọi hy vọng bảo vệ ngôi vương của Liverpool.

Doku trở thành ác mộng với hàng thủ Liverpool.

Doku không chỉ khiến khán giả phải ồ lên vì những pha rê bóng, mà còn khôi phục lại một thứ hiếm hoi trong bóng đá hiện đại, niềm vui chơi bóng. Anh mỉm cười, nhảy múa với quả bóng như thể đang chơi một trò riêng, trong khi các hậu vệ Liverpool loạng choạng tìm cách đuổi theo một bóng mờ màu xanh.

Thứ bóng đá giàu năng lượng của Doku

Từ phút đầu tiên, Doku mang lại thứ năng lượng khác biệt. Anh tràn đầy sinh lực, tự tin và dường như không biết sợ. Người ta gọi Doku là “The Count”, biệt danh lấy cảm hứng từ nhân vật Count Dooku trong Star Wars. Nhưng trước Liverpool, anh giống một Yoda trẻ, nhỏ bé, nhanh, khôn ngoan, và không ai có thể chạm vào.

Doku có một chiêu sở trường, “The Wand”. Anh đảo chân nhẹ qua bóng rồi đột ngột rẽ hướng, bỏ lại người kèm trong trạng thái bàng hoàng. Nghe đơn giản, nhưng không ai làm được như thế ở tốc độ đó.

Trên mặt sân Etihad trơn trượt, anh sử dụng cú đảo chân ấy như vũ khí. Mỗi lần bóng qua chân Doku, không gian như mở ra thêm một lối thoát mà chỉ mình anh nhìn thấy.

Phút 60, Doku đối đầu Mohamed Salah và khiến tiền đạo người Ai Cập phải lùi lại. Vài phút sau, anh bị kẹp giữa Ryan Gravenberch và Conor Bradley. Cả hai ép sát, Doku chậm lại, dừng bóng, cúi người, rồi đột ngột đảo hướng. “Expelliarmus!”, như một câu thần chú trong Harry Potter. Hai cầu thủ Liverpool biến mất, Doku băng vào khu cấm tung cú sút dội cột.

Bàn thắng đến ở phút 62 là kết quả tất yếu. Hơn một giờ bị tra tấn, Ibrahima Konate chẳng dám lao lên nữa. Doku chỉ cần một cú ngoặt nhẹ rồi sút chéo góc, đường bóng đi phẳng, nhanh và tàn nhẫn. Giorgi Mamardashvili bay người cản phá trong vô vọng. Một cú ra chân như đổ lửa, khép lại màn trình diễn mà khán giả chỉ có thể ngả mũ.

Doku anh 1

Doku liên tục khuấy đảo cánh của Liverpool.

Doku rời sân ở phút 74, khi tỷ số là 3-0. Bảng thống kê cho thấy cầu thủ người Bỉ hoàn thành 7 pha qua người, trong khi toàn bộ phần còn lại của trận đấu, không ai vượt quá một lần. Thật khó tin, vì Doku chỉ mới 23 tuổi, và đây mới là mùa thứ ba ở Manchester City.

Guardiola sau trận không giấu nổi niềm tự hào, nhưng vẫn giữ sự thận trọng: “Doku có thể không bao giờ trở thành tay săn bàn hàng đầu. Nhưng cậu ấy có thể là thứ khác, một cầu thủ khiến bóng đá trở nên vui vẻ”.

Niềm vui của Doku trái ngược hoàn toàn với sự bất lực của Liverpool. Arne Slot đứng chết lặng bên đường biên. Ông không còn nhận ra đội bóng từng khiến cả châu Âu run sợ. Nhà vô địch Premier League mùa trước đã thua năm trận chỉ sau 11 vòng, con số gần bằng cả mùa của những đội vô địch thực thụ. Không có gì cho thấy họ đủ khả năng phục hồi.

Liverpool sụp đổ dưới chân Doku

Liverpool từng nghĩ họ đã gỡ hòa 1-1 khi Van Dijk đánh đầu tung lưới, nhưng VAR tước bàn thắng vì Robertson bị cho là cản trở tầm nhìn của thủ môn. Quyết định ấy chỉ càng khiến thất bại thêm cay đắng.

Doku, trong khi đó, hủy diệt cả hệ thống phòng ngự của Slot. Anh di chuyển khắp cánh trái, hoán đổi vị trí cùng Rayan Cherki và Bernardo Silva. Ba người tạo nên một tam giác ma thuật mà Liverpool không cách nào kiểm soát. Hàng thủ đội khách trượt dài như trên băng, Konate bị xoay vòng, còn hậu vệ cánh không đủ thể lực để lùi kịp.

Doku anh 2

Doku có màn trình diễn ấn tượng trước Liverpool.

Guardiola mỉm cười suốt hiệp hai. Trước trận, Man City chiếu đoạn video tri ân ông cho trận đấu thứ 1.000 trong sự nghiệp huấn luyện. Và đội bóng của Guardiola tri ân bằng thứ bóng đá đẹp nhất.

Bàn mở tỷ số của Haaland đến từ pha phối hợp như trong sách giáo khoa, xuất phát từ cánh trái, qua chân Doku, rồi Silva, rồi Matheus Nunes. Đường chuyền cuối cùng cắt ngang hàng thủ, Haaland bật cao đánh đầu tung lưới. Một pha bóng gợi lại hình ảnh bàn thắng của Carlos Alberto cho Brazil năm 1970, nhanh, chính xác, và đầy tính tập thể.

Từ đó, thế trận chỉ còn là màn trình diễn. Man City tràn lên với phong thái của kẻ thống trị. Guardiola thử nghiệm sơ đồ “ba số 10”, với bảy trong số mười cầu thủ đá chính dưới 23 tuổi. Phil Foden trở lại rực rỡ, Nico Gonzalez chững chạc, còn Doku chính là tia chớp xé toang đêm mưa Etihad.

Pep không cần nói ra, nhưng tất cả đều hiểu. Man City đang bước vào guồng máy quen thuộc, nơi mọi mắt xích đều vận hành trơn tru. Sau chiến thắng này, họ thắng 5 trong 6 trận gần nhất và lại vươn lên như một con quái thú từng ngủ quên.

Arsenal có thể đang dẫn đầu, nhưng không ai dám chắc họ có thể duy trì ngôi ấy lâu. Guardiola không chỉ có đội hình, mà còn có một Doku đang ở giai đoạn thăng hoa nhất. Một cầu thủ vừa đủ điên, vừa đủ tự tin, và chơi bóng như thể thế giới là một trò chơi đẹp đẽ.

Liverpool rời Etihad với gương mặt cúi gằm. Không chỉ vì thất bại, mà vì nhận ra sự thật lạnh lùng: triều đại của họ đã khép lại. Trong một đêm mưa, Doku không chỉ ghi một bàn thắng, anh viết lại toàn bộ trật tự của Premier League.

Và khi Doku mỉm cười rời sân, khán đài Etihad vang lên như một khúc khải hoàn. Còn Liverpool, giữa làn mưa, chỉ còn biết nhìn theo và tự hỏi: ai có thể ngăn nổi chàng trai ấy, và cả cỗ máy xanh đang trở lại?