xuân

Đôi tay 'kêu cứu' sau những giờ gõ phím miệt mài 0

Nhiều nhân viên văn phòng phải đeo nẹp, nghỉ việc, thậm chí đối mặt nguy cơ phẫu thuật vì hội chứng ống cổ tay do làm việc liên tục không nghỉ.

Nguyễn Thị Thu Trang, 32 tuổi, nhân viên kế toán tại một công ty thương mại ở Hà Nội, từng nghĩ dân văn phòng không thể mắc "bệnh nghề nghiệp". Tuy nhiên nửa năm nay, cô phải sống chung với chiếc nẹp cổ tay.

Ban đầu chỉ tê nhẹ ở vài ngón tay khi gõ máy tính, sau đó cơn đau lan dần, ban đêm buốt rát đến mức tỉnh giấc. Kết quả khám, cô bị hội chứng ống cổ tay - dây thần kinh giữa bị chèn ép do cử động cổ tay lặp đi lặp lại.

Trang phải nghỉ làm hai tuần để vật lý trị liệu, thay đổi tư thế làm việc và sử dụng bàn phím công thái học. “Giờ tôi đặt nhắc nghỉ giữa giờ, không dám làm liền mấy tiếng như trước. Nếu biết sớm, có lẽ đã không phải trả giá bằng đôi tay”, cô nói.

Tương tự, anh Lê Minh Tuấn, 38 tuổi, nhân viên IT tại TP.HCM, từng coi cảm giác tê buốt ở cổ tay là do mỏi cơ. Sau nhiều năm ngồi máy tính hơn 10 tiếng mỗi ngày, anh bắt đầu đánh rơi chuột, cốc nước, thậm chí không thể cài khuy áo.

“Bác sĩ nói dây thần kinh bị chèn ép nặng, nếu không điều trị sớm có thể phải phẫu thuật”, Tuấn chia sẻ. Giờ đây, anh dành 10 phút mỗi sáng để khởi động cổ tay trước khi làm việc. Hội chứng ống cổ tay không chỉ của dân gõ phím mà là lời cảnh báo cho tất cả những ai coi thường sức khỏe bàn tay.

Việc gõ bàn phím nhiều, không nghỉ ngơi khiến dân văn phòng khổ sở vì mắc hội chứng ống cổ tay.

Việc gõ bàn phím nhiều, không nghỉ ngơi khiến dân văn phòng khổ sở vì mắc hội chứng ống cổ tay.

Theo ThS.BS Lê Văn Minh Tuệ, Đơn vị Vi phẫu tạo hình thẩm mỹ, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh TP.HCM, hội chứng ống cổ tay xảy ra khi dây thần kinh giữa bị chèn ép lâu ngày, dẫn đến rối loạn cảm giác, yếu tay và giảm khả năng cầm nắm.

“Bệnh thường gặp ở người làm việc lặp đi lặp lại hoặc sử dụng lực cổ tay nhiều, như nhân viên văn phòng”, bác sĩ Tuệ nói. Phụ nữ có nguy cơ cao hơn do ngoài công việc, họ còn làm nội trợ - các hoạt động đòi hỏi dùng tay thường xuyên.

Một số yếu tố khác cũng làm tăng rủi ro mắc bệnh như béo phì, tiểu đường, hay thừa cân. Các triệu chứng thường bắt đầu bằng cảm giác tê, châm chích ở ngón tay, rồi dần yếu cơ, giảm cảm giác cầm nắm.

Để chẩn đoán, bác sĩ thường đo điện cơ nhằm xác định mức độ tổn thương thần kinh. Với trường hợp nặng, phẫu thuật giải phóng ống cổ tay giúp cải thiện tới 98% triệu chứng, thời gian hồi phục trung bình khoảng một tháng. Nếu phát hiện muộn, bệnh nhân có thể mất 3–6 tháng để hồi phục và nguy cơ teo cơ là không nhỏ.

“Hội chứng ống cổ tay không nguy hiểm đến tính mạng nhưng ảnh hưởng lớn đến sinh hoạt hàng ngày. Mọi người, đặc biệt dân văn phòng, nên chú ý tư thế làm việc, nghỉ giải lao định kỳ và sử dụng dụng cụ phù hợp để bảo vệ cổ tay”, bác sĩ Tuệ khuyến cáo.

Như Loan